Discover millions of ebooks, audiobooks, and so much more with a free trial

Only $11.99/month after trial. Cancel anytime.

tình duyên cuộc đời 1
tình duyên cuộc đời 1
tình duyên cuộc đời 1
Ebook181 pages1 hour

tình duyên cuộc đời 1

Rating: 0 out of 5 stars

()

Read preview

About this ebook

tình duyên cuộc đời là những mảnh ghép không hoàn hảo của mỗi nhân vật trong truyện, có những vui, buồn, đắng, cay và cả những nỗi thất vọng, hãy đọc và hòa mình cũng những cuộc đời hoàn hảo và không hoàn hảo
"Đạn đây này.

Đây là số tài khoản ngân hàng.

Sao nó lại ở bên trong hông của cậu?

Hông của tôi?

- Sao nó lại ở đó?

- Hông của tôi.

Phải, nó được cấy dưới da.

Ôi, chúa ơi.

- Ông đang làm gì tôi?

- Cậu cần phải nghỉ ngơi.

Nào. Nằm xuống.

Tôi là một người bạn. Tôi là bạn của cậu.

Tôi là Giancarlo.

Cậu là ai?

Tên cậu là gì?

Tên cậu là gì?

Tôi không biết.

- Lạy chúa.

- Nằm xuống đi."
 
LanguageTiếng việt
Publisherkhong manh
Release dateFeb 19, 2018
ISBN9788827573648
tình duyên cuộc đời 1

Read more from Khong Manh

Related to tình duyên cuộc đời 1

Related ebooks

Reviews for tình duyên cuộc đời 1

Rating: 0 out of 5 stars
0 ratings

0 ratings0 reviews

What did you think?

Tap to rate

Review must be at least 10 words

    Book preview

    tình duyên cuộc đời 1 - khong manh

    Planet

    The bourne identity

    Biển Địa trung hải.

    dặm phía nam Marseilles.

    Trông ghê quá.

    Chưa nhìn thấy người chết bao giờ à?

    Đắp cho cậu ta cái chăn. Nhanh lên.

    Tôi ra ngay đây.

    Cẩn thận.

    Chờ một chút. Tôi sẽ ra ngay.

    Đắp chăn cho cậu ta đi.

    Ông đang làm gì tôi?

    Ông đang làm gì?

    Mẹ kiếp! Tôi đang ở đâu?

    Trên một chiếc thuyền. Thuyền đánh cá.

    Cậu đã lênh đênh trên biển.

    Chúng tôi đã vớt cậu lên.

    Biển nào?

    Cậu đã bị bắn. Thấy không?

    Đạn đây này.

    Đây là số tài khoản ngân hàng.

    Sao nó lại ở bên trong hông của cậu?

    Hông của tôi?

    - Sao nó lại ở đó?

    - Hông của tôi.

    Phải, nó được cấy dưới da.

    Ôi, chúa ơi.

    - Ông đang làm gì tôi?

    - Cậu cần phải nghỉ ngơi.

    Nào. Nằm xuống.

    Tôi là một người bạn. Tôi là bạn của cậu.

    Tôi là Giancarlo.

    Cậu là ai?

    Tên cậu là gì?

    Tên cậu là gì?

    Tôi không biết.

    - Lạy chúa.

    - Nằm xuống đi.

    Cục tình báo trung ương.

    Langley, bang Virginia.

    Đã được xác nhận, thưa sếp.

    Nhiệm vụ đã thất bại.

    Anh biết tôi là ai không?

    Tôi không biết mình là ai.

    Nói cho tôi biết tôi là ai.

    Nếu anh biết tôi là ai...

    thì đừng đùa giỡn nữa...

    ...và nói cho tôi biết đi.

    Nếu cậu muốn ăn thì qua bên kia nhé.

    Theo như hải đồ,

    tôi nghĩ đã gần vào đến bờ.

    Gì đây?

    Cậu thắt mấy cái nút này đấy hả?

    - Vậy là cậu bắt đầu nhớ lại rồi hả?

    - Không, không phải.

    Cũng như những thứ khác thôi.

    Tôi tìm thấy cuộn dây và tôi đã thắt nó lại.

    Cũng như tôi có thể đọc.

    Tôi có thể viết, có thể cộng trừ,

    có thể pha cà phê.

    - Ta có thể xáo bài, chời cờ.

    - Đúng, rồi cậu sẽ nhớ lại thôi.

    Không, tôi không thể nhớ được, mẹ kiếp!

    Đó mới là vấn đề.

    Tôi đã xem tất cả những thứ chết tiệt này.

    Trong suốt hai tuần tuần ở đây.

    Chẳng được gì cả. Thậm chí

    tôi còn không biết phải tìm cái gì nữa.

    Cậu nên nghỉ ngơi đi.

    Rồi sẽ nhớ lại thôi.

    Nếu không thì sao?

    Ngài mai là vào bờ rồi,

    tôi thậm chí còn không có một cái tên.

    Cũng không nhiều

    nhưng có thể giúp cậu tới được Thụy Sĩ.

    Cảm ơn ông.

    Anh không thấy biển báo sao?

    Dậy đi, nhanh lên.

    Công viên đóng cửa rồi.

    Không được ngủ ở đây.

    Được rồi.

    Cho tôi xem chứng minh thư.

    Không, tôi không...

    Nhanh lên...Giấy tờ của anh.

    Tôi không có giấy tờ gì cả.

    Tôi đã bị mất...

    Tôi bị mất... Tôi bị mất hết giấy tờ rồi.

    Được rồi. Giơ tay lên.

    Tôi chỉ muốn ngủ...

    Những người này

    đã đe dọa gia đình tôi, các con tôi.

    Nên nói cho anh biết,

    khi các bằng chứng đã rõ ràng...

    anh sẽ được đọc

    một câu chuyện hay ho đấy.

    Và tất cả các bạn của tôi ở ngoài kia,

    các bạn sẽ được đọc về chính mình đấy.

    Nếu các người

    muốn tham gia cuộc chơi này...

    thì khi có đủ bằng chứng,

    tôi sẽ cho các người thấy.

    Đó là phát biểu của Nykwana Wombosi

    ở Paris vào ngày hôm kia.

    Trước khi nắm quyền,

    ông ta là một mối phiền hà..

    Sau khi lên nắm quyền và bị trục xuất,

    ông ta đã trở thành thảm họa với chúng ta.

    Ông ta đang viết một cuốn sách

    về các nhiệm vụ của Cục ở Châu Phi.

    Ông ta sẽ nêu ra một số cái tên đấy.

    Cơ bản thì chỉ là để tống tiền thôi.

    Ông ta sẽ đòi hỏi sự giúp đỡ của Cục.

    Ông ta muốn chúng ta giúp chiếm lại quyền lực

    trong tháng không thì ông ta sẽ giở trò.

    Cuộc phỏng vấn này, nếu ai muốn

    thì tôi sẽ cung cấp băng ghi hình...

    Ông ta khẳng định rằng

    ông ta vừa mới thoát chết khỏi một vụ ám sát.

    Ông ta đổ cho chúng ta.

    Ông ta nói là có bằng chứng.

    Ngài giám đốc muốn biết

    cáo buộc này có phải là sự thật không...

    Tôi đã đảm bảo với ông ấy

    là trong các nhân viên cao cấp của tôi

    không có ai sơ suất như vậy cả.

    Tôi nhớ có một lần

    chúng ta nói chuyện với nhau.

    Nói về Treadstone.

    Tôi nhớ là tên của Wombosi

    có được nhắc đến.

    Tôi chưa hiểu là

    chúng ta đang nói chuyện gì.

    Kẻ nào đó đã cố gắng thủ tiêu ông ta.

    Đã cố và đã thất bại.

    Có phải là Treadstone không?

    Anh đang hỏi tôi

    một câu hỏi trực tiếp đấy à?

    Phải.

    Tôi tưởng anh sẽ

    không bao giờ làm như vậy chứ.

    Đã có chuyện gì?

    Chúng tôi mất liên lạc

    với người của chúng tôi.

    Gần hai tuần trước rồi mà.

    Chúng tôi vẫn đang nỗ lực đây.

    Chúng tôi đã phải ngủ ở cơ quan.

    Tin tôi đi, chúng tôi đang

    làm tất cả những gì có thể.

    - Vậy mà cậu không cho tôi biết sao?

    - Trước đây, anh có bao giờ quan tâm đâu.

    Trước đây,

    cậu có bao giờ phạm sai lầm đâu.

    Ngân hàng Gemeinschaft

    Zurich, Thụy Sỹ

    Tôi có thể giúp gì cho anh?

    Vâng, tôi có tài khoản ở đây.

    Anh hãy viết số tài khoản vào đây,

    tôi sẽ gọi nhân viên phù hợp cho anh.

    Tên mình là Jason Bourne.

    Mình sống ở Paris.

    Tôi đang cố nhớ...

    Lần trước tôi đã ở đây bao lâu?

    Tôi không chắc.

    Nhưng nó cũng khoảng ba tuần.

    Vâng, ở Paris.

    Cô có số điện thoại của Jason Bourne không?

    Vâng, anh có muốn tôi

    kết nối điện thoại không ạ?

    Vâng, làm ơn.

    Đây là số máy .

    Hãy để lại tin nhắn sau tiến bíp.

    Tôi là người Mỹ.

    Được rồi.

    Dừng lại.

    Các anh không có thẩm quyền ở đây.

    Bình tĩnh đi. Được chứ?

    Không.

    Xin lỗi. Không.

    Đây không phải là địa chỉ tạm trú của tôi, được chứ?

    Đây chỉ là địa chỉ cho đến hai ngày trước đây,

    khi tôi bắt đầu nộp hồ sơ thôi.

    Giờ thì tôi đã mất chỗ ở rồi, được chứ?

    Nghĩa là không có địa chỉ, không số điện thoại,

    không có tiền, không có thời gian.

    - Và tôi không có cả thị thực nữa!

    - Cô Kreutz, tôi phải yêu cầu cô nói nhỏ thôi.

    Xin lỗi nhưng cái anh

    mà tôi gặp tuần trước đâu?

    Mỗi tuần lại là một người mới.

    Làm sao mà tôi...

    Tôi không biết tuần trước cô đã gặp ai.

    Để tôi giúp anh. Tôi chắc là có ở đây. Chờ một chút.

    Cô nghe tôi nói một chút được không?

    Ở ngay đây mà. Một chút thôi.

    Cô đang cố tình lách luật

    nhập cư của Hoa Kỳ.

    Đây là thị thực sinh viên.

    Không phải vấn đề thẻ xanh nữa.

    Hoàn toàn khác.

    Đây không phải là thực đơn, cô Kreutz. Cô không thể...

    Anh kia! Túi đỏ! Túi đỏ!

    Đứng lại! Giơ tay lên!

    - Cậu ta đang ở Zurich à? Ngay lúc này sao?

    - Vâng. Vừa có tin báo.

    - Có chắc là cậu ta không?

    - Chắc. Anh ta đã tới ngân hàng.

    Người báo tin là

    nguồn của ta ở ngân hàng.

    Nhanh nào.

    Nhưng anh ta phải biết là

    ta theo dõi ngân hàng chứ, đúng không?

    Tôi không biết. Nhanh nào.

    Ý tôi là anh ta lấy hết đồ bên trong

    nhưng để lại khẩu súng. Thế là sao?

    Tôi nói là không biết mà lại!

    Tôi thích nghĩ là cậu ta đã chết rồi hơn.

    Anh nhìn gì thế?

    Tôi đã thấy cô trong kia.

    Sao cơ?

    Lãnh sự quán. Tôi đã nghe thấy cô nói.

    Tôi nghĩ là có lẽ chúng ta có thể giúp được nhau đấy.

    Như thế nào?

    Cô cần tiền. Tôi cần ra khỏi đây.

    Tôi không phải là taxi. Cảm ơn.

    Nếu cô đưa tôi tới Paris,

    tôi sẽ trả cô nghìn đô.

    Gì cơ, anh nghĩ tôi là con ngốc à?

    Không chấp nhận thì cô đúng là đồ ngốc thật.

    - Gì thế này? Đùa à? Hay anh có mưu đồ gì?

    - Không, chả có mưu đồ gì cả.

    Khi đến nơi,

    tôi sẽ đưa cô thêm nghìn nữa.

    Lạy chúa.

    - Tìm anh à?

    - Nghe này. Cô lái xe, tôi trả tiền.

    Đơn giản thế thôi.

    Tôi có đủ rắc rối rồi đấy, được chứ?

    Được rồi.

    Vậy tôi lấy lại tiền được không?

    Rồi, tiếp. Tiếp đi.

    Tiếp.

    Đây rồi! Khoan! Không, gần đoạn cuối.

    Nào, mọi người! Có manh mối đây rồi!

    Vào việc nào!

    Được rồi. Tôi đang xử lý đây.

    Ta đang vào hệ thống.

    Máy bay, tàu hỏa, khách sạn, bệnh viện.

    - Ai có địa chỉ? Con phố ấy?

    - Gemensheidt.

    Đây

    Enjoying the preview?
    Page 1 of 1