Discover millions of ebooks, audiobooks, and so much more with a free trial

Only $11.99/month after trial. Cancel anytime.

Thế Giới Linh Hồn
Thế Giới Linh Hồn
Thế Giới Linh Hồn
Ebook92 pages1 hour

Thế Giới Linh Hồn

Rating: 0 out of 5 stars

()

Read preview

About this ebook

Tỉnh dậy trong bệnh viện, Vân nhận ra mình đã biến thành một con ma. Đang hoang mang cực độ thì cô tình cờ được làm quen với những người bạn mới và được dẫn đến giới thiệu với ông Râu Rậm, một nhà phát minh đại tài trong thế giới linh hồn, người đã giúp cô nhận ra rằng mình vẫn còn có khả năng trở về với thế giới sống. Rồi một tai nạn bất ngờ xảy ra cho linh hồn hai người bạn nhỏ của cô là Khôi và Phương, khiến cô phải tạm dẹp những nỗi lo riêng của mình để tìm đường đến xứ sở của các Tiên trong khu rừng Kín xin chiếc lá Sứ Giả, một chiếc lá Thần có thể giúp cô giao tiếp với tất cả mọi loài cây cỏ trên thế giới.

LanguageTiếng việt
PublisherNguyen Ngo
Release dateFeb 3, 2021
ISBN9781005167097
Thế Giới Linh Hồn
Author

Nguyen Ngo

Graduated from Kyushu University, Japan.Currently living in Ho Chi Minh city, Vietnam.

Read more from Nguyen Ngo

Related to Thế Giới Linh Hồn

Related ebooks

Reviews for Thế Giới Linh Hồn

Rating: 0 out of 5 stars
0 ratings

0 ratings0 reviews

What did you think?

Tap to rate

Review must be at least 10 words

    Book preview

    Thế Giới Linh Hồn - Nguyen Ngo

    Thế Giới Linh Hồn

    Nguyên Ngô

    Published by Nguyên Ngô at Smashwords

    Copyright 2021 Nguyên Ngô

    Smashwords Edition, License Notes

    This ebook is licensed for your personal enjoyment only. This ebook may not be re-sold or given away to other people. If you would like to share this book with another person, please purchase an additional copy for each recipient. If you’re reading this book and did not purchase it, or it was not purchased for your use only, then please return to your favorite ebook retailer and purchase your own copy. Thank you for respecting the hard work of this author.

    Discover other titles by Nguyên Ngô:

    Vương Quốc Trong Tranh

    Giáp Phượng

    Kết Nối

    Chương 1

    Tôi đang ở đâu đây? Những chiếc áo blue trắng, những chiếc cáng vội vã lướt qua, những tiếng khóc, tiếng la hét, những khẩu lệnh ngắn và khẩn trương... Đây chính là quang cảnh quen thuộc của một bệnh viện mà tôi thường thấy trên phim. Nhưng tại sao tôi lại ở đây? Một chiếc cáng được hai nam y tá đẩy qua suýt nữa thì lao thẳng vào người tôi. Tôi vừa hấp tấp tránh cú va chạm thì một người nữa lại đang hướng về phía tôi với những sải chân mạnh mẽ, đôi mắt nhìn thẳng về phía trước như thể anh ta chẳng hề trông thấy tôi. Lần này không tránh kịp, tôi chỉ còn đủ thời gian co rúm người lại theo phản xạ tự nhiên. Nhưng lạ lùng sao, cái giây phút mà cú va chạm lẽ ra phải xảy ra thì tôi vẫn chẳng hề hấn gì. Mở mắt ra, tôi nhận thấy người đàn ông đã bằng một cách kì diệu nào đó bước xuyên qua người tôi, và vẫn với những sải chân vội vã, đang rẽ góc ở hành lang bên trái.

    Chuyện gì vừa xảy ra? Có phải tôi đang ở trong một giấc mơ? Những người xung quanh, tất cả bọn họ đều dường như không trông thấy tôi. Tâm trạng tôi đi từ ngạc nhiên sang sợ hãi. Lẽ nào tôi đã chết và biến thành một hồn ma? Bất giác tôi đưa hai bàn tay lên xem xét, rồi nhìn xuống bộ trang phục mình đang mặc. Sau khi hít một hơi dài để trấn tĩnh lại, tôi từ từ đưa tay chạm vào tường. Và điều tôi sợ hãi nhất đã xảy ra: những ngón tay tôi dễ dàng xuyên qua bức tường trắng toát hệt như đang nhúng vào trong một chậu nước. Tôi vội vàng rụt tay lại như bị bỏng rồi ngồi phịch xuống sàn, tim đập run rẩy còn đầu óc thì hoàn toàn bấn loạn. Tôi thử véo mình một cái thật mạnh. Hoàn toàn không có cảm giác đau! Hay do tôi sợ quá nên mới mất cảm giác chăng? Tôi tự nhủ: Mình phải tỉnh lại ngay. Giấc mơ khủng khiếp quá, phải tỉnh lại ngay lập tức! Đó là điều mà tôi vẫn thường làm mỗi khi gặp ác mộng, nhưng lần này điều đó không còn hiệu nghiệm nữa. Tôi chỉ còn biết gục đầu lên hai đầu gối tấm tức khóc. Tôi chỉ mới có mười bốn tuổi, làm sao có thể chết một cách vô duyên như thế được?

    Chương 2

    Tôi không nhớ phải mất bao lâu sau mình mới trấn tĩnh lại, nhưng cuối cùng tôi cũng đã thôi không khóc nữa. Ý nghĩ đầu tiên là chạy đi tìm ba mẹ. Đúng rồi, chỉ cần tìm được ba mẹ thì mọi việc sẽ ổn, và dù có xảy ra chuyện gì thì cũng không đến nỗi quá đáng sợ nữa. Vừa hớt hải chạy dọc theo những hành lang dài vô tận, tôi vừa cố tái hiện lại trong đầu những chuyện xảy ra gần đây nhất theo trật tự thời gian.

    Một cảm giác kinh hoàng choáng váng, một chiếc ô tô đâm sầm vào tôi lúc băng ngang qua đường, mặt đường nhựa ươn ướt, cảm giác nửa mơ nửa thực. Tiếp theo đó là một vị tanh nồng trong miệng, cơn chóng mặt không cưỡng lại được và cảnh vật mờ đi trước mắt. Đâu đó vẳng lại tiếng thét thất thanh, trước khi tất cả chỉ còn là một màn đêm tĩnh lặng.

    Toàn thân run rẩy, tôi đưa tay lên ngực để chặn cơn buồn nôn đang dâng lên cổ họng. Tôi cố bước nhanh hơn, nước mắt tuôn đầy trên má. Phòng bệnh nối tiếp phòng bệnh, bệnh nhân và người nhà thăm nom tấp nập, nhưng vẫn không có ba mẹ ở đó. Tôi đã không kịp nói cho ba mẹ biết là tôi thương hai người đến mức nào. Sự căm ghét của tôi đối với chị Minh giờ cũng đã trở nên vô nghĩa. Nghĩ kĩ lại, thực ra mọi chuyện gây gổ từ trước đến giờ giữa hai chị em đều là do sự ương bướng của tôi mà ra. Tôi ước chi mọi thứ có thể trở lại như xưa: bốn người sống quây quần ấm cúng trong một gia đình. Đó là những giây phút hạnh phúc mà tôi đã không biết quý trọng, nâng niu. Cho đến giờ tôi vẫn chưa hoàn toàn từ bỏ hi vọng rằng có thể mình vẫn còn sống!

    Tôi dừng lại trước cửa một căn phòng vọng ra tiếng khóc thút thít. Đó là tiếng của mẹ tôi. Trước mắt đang bày ra cái thực tế mà tôi đã tìm cách chối bỏ một cách vô ích: tôi thấy mình nằm bất động trên giường bệnh, mặt mũi và toàn thân đầy những vết thương và vết bầm. Thân xác tôi thảm hại đến mức tôi phải quay mặt đi để tránh phải nhìn thấy nó. Nhưng còn đau lòng hơn khi phải chứng kiến những giọt nước mắt của mẹ, và của chị Minh. Lần đầu tiên tôi thấy chị yếu đuối và cần được che chở như vậy. Giá như chị cứ điên khùng cáu gắt như mọi khi có lẽ tôi sẽ thấy dễ chịu hơn. Chắc chị đang tự trách mình vì đã gây ra tai nạn cho tôi. Tôi đưa mắt tìm ba. Ông đang đứng nhìn ra cửa sổ, bất động như một pho tượng. Tôi không dám đến gần ông. Bao tháng năm qua ông đã luôn là chỗ dựa vững chắc cho cả gia đình. Giờ nếu như cả ông cũng rơi lệ thì điều đó có nghĩa là toàn bộ thế giới mà tôi biết đã hoàn toàn bị đảo lộn. Cảm thấy không thể chịu đựng thêm một giây phút nào nữa, tôi vội vã lao ra khỏi phòng.

    Cái chết thật đáng sợ! Nó trống rỗng và lạnh lẽo hơn bất cứ thứ gì mà tôi từng biết. Lần đầu tiên tôi hiểu được ý nghĩa của cụm từ bị ngăn cách giữa hai thế giới, và sự cô đơn cùng cực mà nó mang lại. Thế giới của sự sống đã khai trừ tôi. Từ giờ tôi chẳng còn có thể tạo nên một chút tác động, một chút ý nghĩa nào với nó nữa. Tôi chỉ đơn giản là một người đã chết, một kẻ vĩnh viễn bị xóa tên.

    Chương 3

    Ngồi trên lan can tầng hai bệnh viện, tôi lặng lẽ quan sát bầu trời hoàng hôn. Những đám mây chậm chạp thay đổi màu sắc, ánh nắng nhạt dần. Đột nhiên có tiếng vỗ cánh của một con chim đang từ cành cây bay xuống chỗ tôi ngồi. Theo phản xạ, tôi nghiêng người để tránh đường bay của nó và bị mất thăng bằng. Chới với, tôi rơi khỏi tay vịn! Tim tôi ngừng đập một giây, trước khi kịp trấn tĩnh lại để nhớ ra là mình đã là một con ma. Thực tế đã chứng minh điều đó: tôi đang treo lơ lửng giữa không trung như một quả bóng bay thay vì đập đầu xuống đất. Từ độ cao này nhìn xuống, dạ dày tôi cứ nhồn nhột như bị ai cù.

    Thoạt tiên tôi không dám cử động mạnh, sợ rằng chỉ cần thở mạnh một chút thì sẽ bị

    Enjoying the preview?
    Page 1 of 1