Discover millions of ebooks, audiobooks, and so much more with a free trial

Only $11.99/month after trial. Cancel anytime.

Hạt Giống Tâm Hồn 15 - Luôn Là Chính Mình: Hạt Giống Tâm Hồn, #15
Hạt Giống Tâm Hồn 15 - Luôn Là Chính Mình: Hạt Giống Tâm Hồn, #15
Hạt Giống Tâm Hồn 15 - Luôn Là Chính Mình: Hạt Giống Tâm Hồn, #15
Ebook128 pages2 hours

Hạt Giống Tâm Hồn 15 - Luôn Là Chính Mình: Hạt Giống Tâm Hồn, #15

Rating: 0 out of 5 stars

()

Read preview

About this ebook

Một nhân viên mẫn cán vừa mất việc vì công ty giảm biên chế. Một cô gái buồn đau vì bị người yêu đã quen nhiều năm phản bội. Một người chồng đau khổ vì vợ qua đời do tai nạn. Nghịch cảnh thường xảy ra vào lúc chúng ta không ngờ đến và khi đó, chúng ta rất dễ đắm chìm trong cảm xúc tiêu cực. Người nhân viên hoang mang, cảm thấy mình vô dụng vì trước giờ luôn cho rằng công việc thể hiện giá trị con người mình. Cô gái mất lòng tin vào tình yêu và thề không bao giờ yêu ai nữa. Người chồng ngày đêm tìm đến hơi men vì muốn quên đi nỗi đau mất người vợ yêu dấu.

Bạn hãy hình dung cuộc sống như một tờ giấy trắng và nghịch cảnh là các chấm đen trên tờ giấy. Trong những giây phút nghiệt ngã, có người chăm chăm vào mặt tối của cuộc sống nên chọn cách đầu hàng số phận, đóng chặt cửa lòng hoặc chối bỏ sự thật, và kết quả là họ rơi vào vòng lẩn quẩn của cảm giác bất lực, cô độc và bị bỏ rơi. Tương tự, nếu liên tục để ý đến chấm đen và chỉ xem đó là vết bẩn, bạn rất có thể sẽ muốn vứt tờ giấy đi. Thế nhưng khi làm vậy, bạn sẽ bỏ lỡ "món quà" cuộc sống trao tặng, vì bạn chỉ có một cuộc đời mà thôi.

Ngược lại, có những người sẽ xem chấm đen là hoa văn của tờ giấy hay thậm chí tận dụng chấm đen để từ đó vẽ nên một bức tranh độc đáo. Đó là những con người lạc quan và kiên cường, không khuất phục trước bệnh tật hiểm nghèo, không ngừng nỗ lực vươn lên bất chấp xuất thân nghèo khó, vẫn chọn hy vọng và tình yêu thương dẫu từng bị tổn thương.

Đó là em bé Loren có sức sống mãnh liệt đã vượt qua nhiều cuộc phẫu thuật cực kỳ phức tạp khi chỉ mới vài tháng tuổi để chiến thắng căn bệnh tim bẩm sinh. Đó là người bà của Elise quyết tâm mua một chiếc dương cầm bằng số tiền mình dành dụm hàng tháng từ việc bán trứng gà vì muốn chắp cánh cho ước mơ trở thành nghệ sĩ dương cầm của cháu gái. Đó là Elise cuối cùng đạt được suất học bổng của nhạc viện nhờ chăm chỉ tự học đàn qua đài phát thanh vì gia đình không có tiền cho cô đi học đàn. Đó là Charles đam mê hội họa và không ngừng vẽ tranh dù bị liệt từ cổ trở xuống – anh nhờ người giúp chuẩn bị dụng cụ rồi vẽ bằng cách dùng miệng ngậm cọ.

Không ai có thể sống đủ lâu để trải qua mọi thăng trầm trên đời và thu được tất cả bài học từ những trải nghiệm đó, vì thế sách tồn tại để thực hiện sứ mệnh cao cả này. "Luôn Là Chính Mình" (tái bản có chỉnh sửa, bổ sung) gồm những câu chuyện nhỏ chứa đựng những chia sẻ thân tình về những khoảnh khắc đã giúp nhiều người nhìn thấy nhiều khía cạnh thú vị và ý nghĩa của cuộc sống, từ đó giúp họ rút ra bài học về niềm tin, hy vọng và tình yêu thương trong mỗi con người.

LanguageTiếng việt
PublisherFirst News
Release dateAug 11, 2021
ISBN9798201338848
Hạt Giống Tâm Hồn 15 - Luôn Là Chính Mình: Hạt Giống Tâm Hồn, #15

Read more from First News

Related to Hạt Giống Tâm Hồn 15 - Luôn Là Chính Mình

Titles in the series (16)

View More

Related ebooks

Reviews for Hạt Giống Tâm Hồn 15 - Luôn Là Chính Mình

Rating: 0 out of 5 stars
0 ratings

0 ratings0 reviews

What did you think?

Tap to rate

Review must be at least 10 words

    Book preview

    Hạt Giống Tâm Hồn 15 - Luôn Là Chính Mình - First News

    Contents

    Tác phẩm: HẠT GIỐNG TÂM HỒN 15

    Lời giới thiệu

    Cho là nhận

    Không cần phải hoàn hảo

    Tìm lại chính mình

    Ông bố thất nghiệp

    Lễ Tạ ơn đích thực

    Đừng mãi bi quan, con nhé!

    Nhìn ra điều tốt đẹp

    Chinh phục miền đất mới

    Sang trang

    Chỉ một lần nữa thôi

    Bước về phía trước

    Mục đích của đời tôi

    Quà tặng của căn bệnh ung thư não

    Tôi luôn là ngoại lệ

    Nghiện – Gục ngã – Đứng dậy

    Trái tim của Loren

    Trực giác của người mẹ

    Phép lạ ở Hy Lạp

    Bạn tri kỷ

    Niềm tin yêu thương

    Màu của lòng biết ơn

    Hồng muộn

    Thoát khỏi địa ngục

    Phép lạ trên sông Hudson

    Cây dương cầm bằng gỗ gụ đỏ

    Sức mạnh của nước

    Chiếc bát vỡ

    Lá thư của thầy hiệu trưởng

    cover.xhtml

    Tác phẩm: HẠT GIỐNG TÂM HỒN 15

    LUÔN LÀ CHÍNH MÌNH

    First News tổng hợp và thực hiện

    Công ty First News – Trí Việt giữ Bản quyền xuất bản và phát hành ấn bản tiếng Việt trên toàn thế giới. Bất cứ sự sao chép nào không được sự đồng ý của First News đều là bất hợp pháp và vi phạm Luật Xuất bản Việt Nam, Luật Bản quyền Quốc tế và Công ước Bảo hộ Bản quyền Sở hữu Trí tuệ Berne.

    Thực hiện: Phan Quang - Việt Hà - Hoa Phượng - Ngọc Dung - Ngọc Xuân - Vi Thảo Nguyên

    Quý độc giả có nhu cầu liên hệ, vui lòng gửi email về:

    Bản thảo và bản quyền: rights@firstnews.com.vn

    Phát hành: triviet@firstnews.com.vn

    CÔNG TY VĂN HÓA SÁNG TẠO TRÍ VIỆT – FIRST NEWS

    Tầng 3, tòa nhà DMA, 45 Đinh Tiên Hoàng, P. Bến Nghé, Quận 1, TP. HCM

    11H Nguyễn Thị Minh Khai, P. Bến Nghé, Quận 1, TP. HCM

    Ngôi Nhà Hạt Giống Tâm Hồn, Đường Sách Nguyễn Văn Bình, Quận 1, TP. HCM

    Tel: (84.28) 38227979 – 38227980 Fax: (84.28) 38224560

    Lời giới thiệu

    Cuộc sống luôn ẩn chứa cả điều tích cực lẫn tiêu cực. Thế nhưng dường như chúng ta chỉ chăm chăm vào điều tiêu cực để rồi chán nản kêu than. Chúng ta không biết rằng hạnh phúc sẽ không thể mỉm cười với người luôn giữ khư khư những suy nghĩ tiêu cực.

    Khi cảm thấy bất lực, cô đơn hay lạc lối giữa những cam go của cuộc sống, chúng ta dễ đổ lỗi cho số phận để rồi phó mặc cho dòng đời xô đẩy. Nhưng hãy tin rằng trong tận góc khuất tâm hồn bạn, hạt mầm yêu thương vẫn đang chờ ngày đâm chồi và bừng lên sức sống mãnh liệt. Vậy bạn muốn để mầm xanh ấy mãi mãi bị chôn vùi hay mong nó được vươn lên tươi tốt?

    Luôn là chính mình tập hợp những câu chuyện ý nghĩa mà chúng tôi muốn gửi gắm đến bạn đọc với niềm tin rằng cuộc sống luôn là dòng nước mát nuôi dưỡng mầm hy vọng trong mỗi chúng ta. Hãy cùng gặp gỡ những con người đã dám sống mạnh mẽ và không chịu khuất phục trước nghịch cảnh. Hãy cùng lắng nghe những câu chuyện về khoảnh khắc màu nhiệm đã giúp họ nhận ra ý nghĩa thật sự của cuộc sống, để thấy rằng có những con người luôn nỗ lực vượt mọi nghịch cảnh để tiến về phía trước.

    Chúng tôi mong rằng sau khi đọc quyển sách này, bạn sẽ nhận ra một điều giản dị mà vô cùng sâu sắc: bản thân cuộc sống đã là một điều kỳ diệu và mọi khoảnh khắc, dù buồn hay vui, khổ đau hay hạnh phúc, đều là món quà mà cuộc sống trao tặng cho chúng ta.

    - Ban biên tập First News

    Cho là nhận

    Làm người tốt và làm việc tốt là tất cả những gì chúng ta cần làm.

    - John Adams

    Tôi mười chín tuổi, sống một thân một mình trong một căn hộ chật hẹp tại Thành phố Kansas. Sắp đến Giáng sinh nên cảm giác tủi thân lại càng tràn ngập trong lòng tôi. Tôi không có việc làm và đang nợ mấy tháng tiền nhà. Tất cả những gì tôi có là một hộp ngũ cốc, một hộp sữa, năm đô-la trong tài khoản ngân hàng và một đô-la trong ví.

    Hồi đầu năm, tôi đã đưa ra một quyết định bước ngoặt. Lúc đó, tôi bị buộc thôi học vì nợ tiền học phí. Thế là tôi thu dọn đồ đạc vào hai va-li rồi lên xe buýt ra đi với năm mươi đô-la trong túi. Cha mẹ tôi đang trong giai đoạn làm thủ tục ly hôn nên không thể giúp đỡ tôi về mặt tiền bạc. Đã vậy công việc làm thêm với mức lương tối thiểu của tôi cũng kết thúc. Vậy là tôi đến đây, một thân một mình giữa thành phố hoàn toàn xa lạ, chẳng có lấy một người thân quen.

    Và giờ thì tôi ngồi đây, trên chiếc giường xập xệ và nhìn xa xăm ra ngoài cửa sổ. Tâm trí tôi bắt đầu suy nghĩ vẩn vơ, Làm gì có ai quan tâm mình sống hay chết. Vậy mình có nằm chết ở cái máng xối nào đó thì cũng đâu có gì khác biệt.

    Nhưng rồi tôi vội lắc đầu và thay đổi suy nghĩ, Mình phải ra khỏi căn phòng này trước khi làm điều gì đó mà sau này mình phải hối tiếc.

    Thế là tôi khoác chiếc áo màu xanh nhạt cũ kỹ lên người rồi mở cửa bước ra cái lạnh cắt da cắt thịt. Những cơn gió rét mướt quất vào mặt tôi làm nước mắt trào ra cay xè. Tôi cứ thế bước đi, chỉ bước đi vậy thôi vì tôi không có đích đến cụ thể nào cả. Tôi chỉ biết mình phải thoát khỏi căn phòng u ám ấy. Rồi tôi vô thức bước vào công viên và ngồi xuống băng ghế ẩm ướt cạnh đài phun nước, nơi tôi có thể khóc và cầu nguyện mà không sợ bị ai quấy rầy.

    Tôi nhắm mắt và cầu xin Chúa giúp mình - xin Ngài ban cho tôi trí khôn, dấu chỉ hay bất cứ thứ gì cũng được. Bỗng tôi nghe thấy giọng một người đàn ông đang nói gì đó với tôi. Phải chăng đó là dấu hiệu Chúa gửi đến? Tôi mở mắt ra thì thấy một gã vô gia cư nồng nặc mùi rượu đang ngồi kế bên và lè nhè tán tỉnh mình.

    Tôi đứng dậy và đi về hướng căn hộ của mình. Lúc đó trời bỗng trút xuống cơn mưa pha lẫn tuyết. Vì không có mũ và cũng chẳng có dù, áo khoác của tôi ướt đẫm nước, và mái tóc ướt sũng bắt đầu rũ xuống che phủ cả mặt tôi.

    Khi đi ngang qua những cửa hiệu được trang trí đèn Giáng sinh lộng lẫy, tôi cảm thấy vô cùng xấu hổ với bộ dạng cô bé bán diêm của mình. Tôi bước thêm vài bước rồi bất giác dừng lại trước một hiệu cà phê nhỏ và đưa mắt nhìn vào bên trong. Ngay cả trong cửa hiệu cà phê bình thường như thế, những vị khách nữ cũng đang diện quần áo đẹp đẽ và áo khoác đắt tiền. Cảm giác ăn mặc tươm tất ngồi trong không khí ấm áp để trò chuyện cùng bạn bè bên tách cà phê nóng và lơ đãng nhìn khung cảnh ảm đạm bên ngoài thì thế nào nhỉ? Tôi tự hỏi không biết tờ một đô-la duy nhất trong ví có đủ để mua một tách trà hay không. Có lẽ là đủ, nhưng còn tiền thuế, và tiền boa cho phục vụ nữa. Rõ ràng tôi còn không mua nổi một tách trà. Việc duy nhất tôi có thể làm là đi bộ về nhà.

    Tôi chán nản với bộ dạng vừa lạnh cóng vừa ướt sũng của mình và buông lời than thở, Cuộc đời này còn gì khốn khổ hơn nữa không?.

    Rồi tôi bắt gặp một người phụ nữ thuộc đội tình nguyện đang đứng rung chuông trước thùng quyên góp màu đỏ. Thấy cảnh đó, tôi lại tự nhủ, Mình còn có đủ chân tay, có cả đôi mắt sáng và sức khỏe tốt, như vậy là may mắn hơn những người khuyết tật mà đội tình nguyện đang giúp đỡ rồi. Thế là tôi rút ví ra và lấy tờ một đô cuối cùng bỏ vào thùng.

    Về đến nhà, tôi kiểm tra hộp thư thì thấy có một phong bì, đó là thư thông báo số dư tài khoản ngân hàng. Khi mở ra xem, tôi thấy hình như có một sự nhầm lẫn lớn. Trên tờ sao kê không phải là năm đô-la như tôi nghĩ mà là một trăm lẻ năm đô-la.

    Từ trước đến giờ, tôi luôn nắm rõ số dư tài khoản của mình. Chắc chắn ngân hàng có sự nhầm lẫn, và tôi cũng không có ý định sử dụng số tiền không phải của mình. Tôi gọi điện đến ngân hàng, nhưng nhân viên ngân hàng lại xác nhận đó là tiền của tôi.

    Vậy là tôi lại khoác chiếc áo màu xanh cũ kỹ ướt sũng và bước ra giữa trời tuyết lạnh. Trùng hợp là ngân hàng nằm ngay đối diện đài phun nước nơi tôi đã ngồi khóc chỉ một tiếng trước đó.

    Làm ơn cho tôi gặp quản lý, tôi bước vào ngân hàng và nói.

    Tôi biết trông mình thật nực cười. Một cô gái ăn mặc lôi thôi đang yêu cầu ngân hàng giảm số dư tài khoản của mình cho đúng.

    Trong khi người quản lý quay vào phòng làm việc để kiểm tra lần nữa, tôi kiên nhẫn ngồi đợi trên chiếc ghế giữa sảnh, ngượng nghịu nhìn những giọt nước từ tóc mình nhỏ xuống nền nhà.

    Khi quay lại, người quản lý vẫn khẳng định, "Tôi không thấy có sự nhầm lẫn nào cả, đây chính xác là tiền của cô

    Enjoying the preview?
    Page 1 of 1