Discover millions of ebooks, audiobooks, and so much more with a free trial

Only $11.99/month after trial. Cancel anytime.

Tập truyện Tình Phớt 2
Tập truyện Tình Phớt 2
Tập truyện Tình Phớt 2
Ebook128 pages2 hours

Tập truyện Tình Phớt 2

Rating: 0 out of 5 stars

()

Read preview

About this ebook

Cái Thùng Sách
Bế con gái vào phòng giường xong Linh bật máy nhắn lên, không có lời nhắn nào. Trở ra ngoài phòng khách định nói, bà ấy không gọi, Linh im ngay khi thấy Hằng đã nằm dài trên chiếc ghế sa-lông. Linh đi lại ngồi xuống bên cạnh say đắm nhìn Hằng đang ngủ trong ánh đèn lu mờ xinh như người trong mộng.
Cặp môi Hằng hé mở như thì thầm điều gì. Linh ghé đầu xuống lắng nghe. Đúng lúc đó Hằng thức giấc mở mắt làm Linh giật mình vội đứng lên. Thấy Linh bên cạnh mình, Hằng nắm tay chàng kéo ngồi xuống. Hai người im lặng mân mê tay nhau. Những ngón tay đan vào nhau, chuyền cho nhau cảm giác yêu thương êm đềm. Hằng từ từ kéo mặt Linh sát xuống mặt mình. Trong ánh đèn mờ, cặp mắt đen lánh của người con gái như sáng rực lên, thu hút hình ảnh người đàn ông đối diện vào trong cái nhìn sâu thẳm ấy. Hai người đắm đuối nhìn nhau. Cái hôn kéo dài.
Người Hằng run lên, rên rỉ trong cơn nóng hừng hực.
- Yêu em đi.
Linh đẩy nhẹ Hằng ra.

Mắt Xám Buồn
Gió mơn trớn trên da, đùa nghịch trên tóc. Những sợi tóc hung vàng đùa trên mặt tôi, đâm vào mắt vào miệng rồi cả mái tóc che mặt, tôi rúc mặt vào gáy Jane, hôn lên cổ lên má lên môi. Nàng co rúm người lại, bật cười khanh khách thật to. Tôi chới với, điên cuồng, hùng hục. Tôi bơi cuồng dại trên tấm thân đó. Dưới thế gian cuộc mây mưa đang khởi sự, trên trời mưa đen cũng bắt đầu giăng, vài giọt nước rơi trên lưng trên tóc. Giữa chốn tĩnh mịch của khu rừng, chỉ có tiếng thở hổn hển của tôi và tiếng rên rỉ của Jane. Những ngọn cỏ quằn quại dưới tấm lưng oằn oại. Vòng tay sau lưng sau hông siết chặt, những móng tay bấu trên lưng lên mông đến rướm máu, hai đôi chân quặp vào nhau, hai đôi môi hấp tấp tìm nhau. Rồi Jane ưỡn người, nấc lên. Rồi vòng tay nàng lỏng đi. Vòng tay tôi cũng lỏng đi, mệt nhoài buông xuôi. Jane nằm vật xuống cạnh tôi, hơi thở dồn dập, ngực lên xuống phập phồng.
Trên cao bầu trời kéo thêm mây xám. Nhìn lên, tôi thở hổn hển vì quá mệt sau trận mây mưa, chỉ thốt được hai chữ.
-Sắp mưa.
- Mây xám khắp nơi.
- Trời trông còn buồn hơn hai mắt xám của em.
Jane lăn người ngồi lên trên bụng tôi. Nàng cúi mặt xuống hôn tôi thật sâu. Tôi vén tóc Jane sang một bên để nhìn rõ hơn nét thoả mãn mệt mỏi trên mặt nàng. Mắt Jane long lanh. Vài giọt nước rơi trên mặt tôi. Đôi mắt nàng đẹp vô ngần, làm tôi nhớ lại cái nhìn đầu tiên trong lớp ngày lên đọc speech.
- Anh sẽ không bao giờ quên mắt em.
- Không bao giờ!
Những giọt nước mưa nặng hột rớt trên da thật mát, không lạnh như bờ biển miền Tây. Tôi và Jane nằm đó nhìn lên xem những giọt mưa từ trên mây trên cành rơi xuống lên mặt lên hai thân thể trần truồng tênh hênh nằm ngửa.

Gương Thần
Ra trường, Hoan bỏ tiểu bang đi làm ở đâu xa lắm. Rồi mọi chuyện đi vào quên lãng. Rồi Thúy được việc tốt, gặp Dave và đã yêu người đàn ông Mỹ vì tính vui vẻ, hòa đồng và nhất là vì anh ta thích văn hóa Việt Nam. Hai người ăn ở với nhau hai năm xong mới làm đám cưới. Rồi cứ vài năm đẻ một đứa con, rồi mua nhà, lo trả tiền nhà rồi để dành tiền cho con lên đại học. Xen vào đó là chuyện cha mẹ Thúy từ Việt Nam sang. Hình bóng Hoan mờ dần đi và sau cùng chìm mất trong đám sương mù của cuộc sống vật chất hàng ngày cho đến ngày Hoan đột ngột trở về Cali nhưng lại không trở về một mình mà dẫn theo một thiếu nữ còn rất trẻ và tuyệt đẹp, trọ trẹ giọng Huế. Hoan giới thiệu Tôn Nữ Triều Chi, gia đình gốc hoàng phái. Thúy không còn ghen nhưng không khỏi so sánh ngầm trong bụng và đến lúc đó mới biết tại sao mình không lọt được vào mắt người mà một thời đã chiếm trọn trái tim mình. Chi nhỏ bé, đài các, giọng nói thật quyến rũ, kiểu cách cao sang và thích nhõng nhẽo. Tất cả những cái mà Thúy không có. Nàng khoẻ về thể xác, cứng cáp trong tinh thần, ăn nói bình dân và ghét làm nũng, ghét cả những ai có tính đó. Một hai năm sau thì Thúy nhận được thiệp mời đi ăn cưới của hai người. Ai ngờ đâu, giờ đây ...

LanguageTiếng việt
Release dateSep 24, 2019
ISBN9781370953868
Tập truyện Tình Phớt 2
Author

Bùi Ngọc Khôi

Retired. Spending time writing, illustrating, cooking and day dreaming. Espresso aficionado.

Read more from Bùi Ngọc Khôi

Related to Tập truyện Tình Phớt 2

Related ebooks

Reviews for Tập truyện Tình Phớt 2

Rating: 0 out of 5 stars
0 ratings

0 ratings0 reviews

What did you think?

Tap to rate

Review must be at least 10 words

    Book preview

    Tập truyện Tình Phớt 2 - Bùi Ngọc Khôi

    Tập truyện

    Những tình phớt

    2

    Những truyện tình cảm xã hội

    Bùi ngọc Khôi

    Copyright © 2013 Bui ngoc Khoi/Khoi Bui

    This ebook may not be sold, reproduced or distributed

    without the copyright holder's consent.

    Tác giả giữ bản quyền. Sách không được in lại, chụp phó bản hay phân phối nếu không có sự chấp thuận của tác giả.

    Cái thùng sách

    Họ có đủ can đảm vượt qua bức tường luân lý để đến với nhau không dù biết người khác trong cuộc không tôn trọng luân lý như họ ?

    1

    Đã gần sáu giờ chiều, ánh nắng dịu xuống. Thỉnh thoảng một ngọn gió mát thổi đến đem lại một cảm giác thật thoải mái dễ chịu. Đó là điều may mắn cho Hằng vì hôm nay là ngày dọn đến đây và dọn nhà một mình, không ai giúp.

    Đứng dưới chân cầu thang nhìn lên căn phòng mới thuê trên lầu ba của cái chung cư năm tầng, Hằng thấy ngao ngán. Miếng giấy với hàng chữ viết tay Elevator out of order được dán bằng một miếng băng keo trên tường đong đưa trong gió. Miệng lầm bầm chửi, Hằng bặm môi cúi xuống cố nhấc cái thùng giấy nặng chình chịch lên nhưng mới đi lên được vài bậc thang cấp thì vội đặt thùng xuống vì nó sắp tuột ra khỏi tay nhưng quá trễ. Cái thùng đổ nghiêng xuống đất rồi mọi thứ bên trong văng ra tung toé, cái nằm vương vãi, cái rớt qua những kẽ bậc cấp và rớt xuống lầu dưới. Hằng ngồi phệt xuống, hai tay bưng mặt chán nản muốn bật khóc. Hơn một tiếng đồng hồ qua và sau gần mười thùng đồ, đây là thùng cuối, và nó sắp làm nàng phải chạy xuống dưới để nhặt từng miếng của cải mỗi nơi một cái.

    - Do you need help? (Cô cần tôi giúp không?)

    Hằng nhìn xuống dưới cầu thang nơi câu hỏi đó đi lên. Khuôn mặt một người đàn ông á đông đeo kính trắng đang ngước lên nhìn chờ câu trả lời. Mừng như người chết đuối gặp phao, Hằng vội đáp.

    - Yes, please.

    Sau vài phút, người đàn ông đi lên, tay khệ nệ bưng một chồng sách trên đặt vài thứ lỉnh kỉnh khác. Hằng vội đưa ra cái thùng giấy, bây giờ vơi còn gần nửa.

    - Please put them in here (Xin ông cho vào thùng).

    - Cô mới dọn đến đây? Tôi biết cô người việt vì thấy tên trên sách.

    - Dạ phải, tôi mới dọn đến hôm nay, phòng 315.

    - Phòng tôi số 316, sát phòng cô. Sẵn đi lên để tôi khiêng cái thùng lên cho.

    - Cám ơn ông.

    Người đàn ông khệ nệ khiêng thùng sách đi trước lưng hơi khòm xuống tự giới thiệu tên là Linh.

    Đến trước phòng 315, Linh hất hàm về căn bên cạnh.

    - Căn của tôi đó, tôi và bà xã ở đây được hơn hai năm.

    Hằng mở cửa phòng, đứng sang một bên để Linh vào.

    - Nhờ anh đặt giùm cái thùng lên trên bàn. Dạ, cái bàn đó, rồi, cám ơn anh nhiều. Mời anh ngồi chơi.

    Linh cười.

    - Thôi, để lát nữa tôi và bà xã tới thăm láng giềng mới, giờ chắc cô bận dọn dẹp trước đã.

    Hằng thành thật nói

    - Vâng, vậy thì tốt, chốc mời anh chị qua chơi hay tôi ghé sang bên đó. Bây giờ anh thấy đó, tùm lum hết, phải dọn dẹp, không biết chừng nào xong.

    Nụ cười thông cảm trên môi, Linh gật đầu rồi đi ra. Còn lại một mình, Hằng xắn tay áo lên và bắt đầu thu xếp căn phòng thuê mới dọn đến.

    . . .

    - Đói bụng quá, có gì ăn không em?

    Linh vừa đẩy cửa vào nhà vừa lên tiếng. Thê từ phòng trong đi ra, lại gần chồng rồi dí một ngón tay lên trán mắng.

    - Anh mới về, chưa hỏi thăm con đang ốm mà đã lo đòi ăn.

    - Ừ, để anh vào xem con trước đã, trong khi đó em dọn cơm ra rồi mình ăn.

    Sờ tay lên trán đứa con gái ba tuổi, Linh thấy nó đã bớt nóng, cúi xuống hôn nhẹ lên trán con rồi đi ra. Đang trong bếp múc thức ăn ra dĩa, Thê nghe chồng nói vói vào trong.

    - Em có biết là mình có hàng xóm mới?

    - Phòng sát mình hả anh? 315?

    - Ừ, một cô người việt mới dọn đến, mới đến tức thời. Anh đã gặp cô ấy ở ngoài hành lang. Tội nghiệp, con gái dọn nhà một mình, chả có ai giúp. Làm rớt đồ tùm lum tà la. Chắc hồi đó em cũng vậy.

    Thê vênh mặt cười.

    - Em thì khác, đã có mấy chàng Mễ to lớn giúp.

    - Anh quên, em hot lắm. Bao nhiêu chàng trong khu em ở trước kia phải điêu đứng vì em.

    Ăn xong, Linh rửa chén xong bảo vợ mình phải chạy vô sở chừng hai tiếng để xem lại cái system.

    - Em ở nhà trông con, ngoan thì thứ bảy này mình đi nhảy.

    Thê lắc đầu

    - Nhảy nhót cái gì, mình già hơn ba chục rồi nhưng dẫn em đi sắm quần áo thì được. Rồi ai trông con cho mình đi du hí.

    Linh đùa.

    - Em làm quen cái cô hàng xóm mới rồi nhờ cô trông con cho.

    Nhưng bị vợ đùa lại.

    - Hay để em trông con cho anh đi nhót với cô ta.

    Linh cười, lắc đầu xong hôn lên má vợ rồi đi ra. Thê ngồi xuống bật máy truyền hình lên xem, một thói quen từ ngày bỏ việc làm để ở nhà lo cho con. Một năm sau khi sanh được con Tị, Thê đi làm trở lại nhưng không chịu được cảm giác nhớ con. Ngồi trong sở tám tiếng một ngày, nàng ngắm hình con luôn, đầu óc thì lơ đãng đâu đâu. Vài tháng sau, nàng nói thằng xếp mình nghỉ việc. Xếp tiếc hùi hụi, một phần Thê làm việc rất giỏi, một phần nàng là gái một con trông mòn con mắt. Từ đó nàng là bầu bạn với cái máy truyền hình từ sáng đến tối ngoại trừ những lúc chồng ở nhà.

    Đang chăm chú theo dõi một thiên phóng sự về những vụ án mạng, Thê giật bắn mình khi có tiếng gõ cửa. Mở cửa ra thấy một thiếu nữ Á Đông rất trẻ, Thê đoán đó là cô hàng xóm mới.

    - Chào cô, cô mới dọn đến đây?

    - Dạ phải, chắc anh đã nói với chị?

    - Ừ, ông xã tôi có kể lại. Anh ấy đi làm rồi. Mời cô vô trong.

    - Không dám phiền chị đâu, để sáng mai em sang.

    Nhưng Thê đang lúc này chán không có gì làm, mấy chương trình phát hình không có gì đặc sắc, có những cái được chiếu đi chiếu lại, đã xem cả chục lần. Thế là Thê mở toang cửa ra rồi tự nhiên nắm tay cô hàng xóm mới lôi vào.

    - Đừng khách sáo, vào chơi đi. Anh Linh phải vào sở làm lại. Tôi không bận, cô vào chơi.

    Hằng miễn cưỡng bước vào đưa mắt quan sát căn apartment. Sạch sẽ, ngăn nắp. Chủ nhà mời khách ngồi xuống ghế xong khơi mào.

    - Lúc nãy ông xã tôi nói đã gặp cô ngoài kia. Cô tên gì nhỉ?

    - Hằng. Anh không nói chị?

    - Không, chắc ảnh quên. Ăn xong phải chạy vào sở vài tiếng rồi về, cũng may sở không xa lắm. Cô ở đâu đến?

    - Trước kia thì ở Washington. Mới tìm được việc làm ở vùng này nên dọn về.

    Thê đứng lên đi vào bếp rồi trở ra với hai ly nước ngọt trên tay. Hằng vẫn ngồi khép chân đặt hai tay trên đầu gối nhìn quanh.

    - Căn ắp-pạc của chị xinh quá. Chị thật khéo tay bày biện.

    - Tôi chỉ ở nhà, có nhiều thì giờ làm mấy chuyện này. Mà Hằng tìm được việc hãng nào vậy, biết đâu nghe tên tôi nhận ra vì ở đây cũng khá lâu, độ bốn năm.

    - Hãng California Imaging Systems ...

    Thê cướp lời, trên đường số Bốn phải không?

    - Đúng thế, chị rành quá.

    - Hằng làm gì?

    - Em làm trong ngành quảng cáo. Em mới học xong ngành quản trị thương mại. Hãng cho người đến trường tuyển mộ, em may mắn được nhận vô.

    - Hằng giỏi quá. Tôi cũng theo đuổi cái bằng bốn năm đó bao lâu nay mà không được. Rồi có con, thế là dẹp hết.

    Cô hàng xóm mới cười nhũn nhặn trước lời khen của Thê. Nàng uống một miếng nước rồi hỏi về Linh. Thê nói chồng là chuyên viên điện toán cho một xưởng chuyên sản xuất những giàn máy trò chơi điện tử. Hãng này không xa hãng của Hằng, chỉ cách vài con đường.

    - Khi nào thì bắt đầu đi làm?

    - Hai tuần nữa, mình lên đây sớm để mình sắp xếp nhà cửa cho xong trước.

    Ngồi nói chuyện được gần nửa tiếng thì Hằng ra về. Phần Thê thì thấy vui trong lòng vì có thêm một người láng giềng mà lại là đồng hương. Trong khu chung cư này chỉ có gia đình nàng là Việt. Bây giờ được hai. Ít ra là trong hai tuần nữa sẽ có người để nói chuyện. Thê đã định bụng rủ rê cô bạn mới đi la cà mấy cái thương xá để mua sắm cho căn phòng mới thuê.

    . . .

    Sáng hôm sau ngay vừa khi chồng bước ra cửa đi làm, Thê

    Enjoying the preview?
    Page 1 of 1